“Cánh diều no gió
Sáo nó thổi vang
Sao trời trôi qua
Diều thành trăng vàng”
Ai cũng có những ấu thơ cánh diều như ấu thơ góc sân và khoảng trời của Trần Đăng Khoa ấy. Mỗi chiếc diều, mỗi tiếng sáo, mỗi thanh âm khác nhau trên mỗi tầng không. Với người chơi diều sáo, diều có to, sáo có nặng phải kén ngày có gió, phải đợi lúc gió lên, phải nương theo con gió mà đâm diều và ru diều. Không phải lúc nào diều cũng no gió nên cái thú của người chơi diều đấy là lái được diều lên, rồi buộc dây để thưởng thức vi vút tiếng sáo. Mỗi chiếc diều là một thanh âm khác nhau của sáo. Những chiếc diều cùng được thả căng gió tạo thành một bản hợp âm của gió, của sáo, của va đập thanh âm mà mỗi người chơi đều có thể nhận ra được đâu là thanh âm của chiếc diều nào…
S-Vietnam: Một bộ phim ngắn về thú vui chơi diều sáo ở đô thị.
Đẹp tuyệt vời làng cau xã Cao Nhân quê mình anh Phú ơi! ❤️
Dep me hon nhung canh dieu Viet Nam!
Quá đẹp! Quá độc đáo!
Nhiều diều thích quá anh ạ! <3